CHIẾC CHÌA KHÓA
Vậy Thầy cấm các con từ đây, nếu không đủ sức thương yêu nhau thì
cũng chẳng đặng ghét nhau. Nghe à!
Đức Chí Tôn
Thánh
Ngôn Hiệp Tuyển, quyển 2, thánh giáo ngày 11-01-1930.
*
Đây là chuyện tôi nghe:
Một thầy tu thuở thiếu niên bồng bột trót
phạm một lỗi lầm mà thầy nghiêm khắc tự xét đó là trọng tội. Mấy mươi năm dài thầy
không thôi sám hối, siêng năng làm công quả và thiết tha cầu xin Thượng Đế xá
tội. Dù đã sống một đời tu sĩ thánh thiện, lòng thầy vẫn cứ luôn dằn vặt mỗi
khi nhớ chuyện cũ, bởi lẽ thầy không dám chắc rằng mình đã được Thượng Đế ân
xá.
Về già, nghĩ đến ngày phải lìa khỏi cõi
trần, thầy càng đau lòng với nỗi khổ riêng. Thế rồi, tình cờ thầy nghe đồn rằng
một bà cụ ở vùng nọ có khả năng… nói chuyện với Thượng Đế. Đắn đo mãi, cuối
cùng thầy quyết định phải đi xa một chuyến, cốt gặp con người kỳ diệu ấy để xem
hư thực ra sao.
Bà lão tiếp thầy ân cần và khiêm tốn xác
nhận rằng vào những đêm trăng rằm bà có thể cầu nguyện để sau đó được trò
chuyện với Thượng Đế trong giấc mộng.
Nửa tin nửa ngờ, nhưng thầy vẫn xưng danh
tánh và khẩn khoản nhờ bà cụ hỏi Thượng Đế xem Ngài có nhớ kẻ thiếu niên năm
xưa phạm tội gì không.
Bà lão vui vẻ nhận lời và hẹn thầy hãy
trở lại sau đêm rằm tháng tới.
Đúng ngày hẹn, thầy quay lại vào sáng
sớm. Không kịp uống tách trà chủ nhà mời, thầy nôn nóng hỏi ngay:
- Cụ đã gặp và hỏi chuyện Thượng Đế? Ngài
có nhớ tên tôi không?
- Có. Thượng Đế nhớ tên thầy nhưng …
- Nhưng sao? Thượng Đế bảo sao?
- Thượng Đế nói Ngài chẳng nhớ ra hồi xưa
thầy phạm tội gì. Thượng Đế quên béng việc ấy rồi.
*
Người kể chuyện bình luận:
Thượng Đế không chỉ tha thứ tội lỗi của
con người mà Ngài còn quên hết những tội lỗi ấy, bởi lẽ Thượng Đế luôn yêu
thương con người. Trái lại, con người sở dĩ khó thương yêu nổi kẻ khác vì con
người cứ ghim sâu trong đáy lòng nỗi oán hờn những gì kẻ khác đã từng gây đau tạo
khổ cho mình.
Thế nên, chính lòng thương yêu và khoan
thứ làm cho con người trở nên cao cả. Đức Cao Đài Tiên Ông nhắc nhở: “Sự thương yêu là chìa khóa mở Tam Thập Lục
Thiên, Cực Lạc Thế Giới, và Bạch Ngọc Kinh. Kẻ nào ghét sự thương yêu thì chẳng
hề qua khỏi cửa luân hồi.” (Thánh Ngôn Hiệp
Tuyển, quyển 2, thánh giáo ngày 27-10-1927.)
13-11-2007
Huệ Khải
CGvDT số 1633, ngày 16-11-2007