CON ĐÃ GẶP CHÚA
Bấy giờ người ta dẫn trẻ em đến
với Đức Giêsu, để Người
đặt tay trên chúng và cầu nguyện.
Maccô 10:13
*
Đây là chuyện tôi nghe:
Chị đang trò chuyện với con gái bốn tuổi.
Những chuyện bình thường hợp với trẻ nhỏ. Đột ngột, con gái chị hớn hở khoe:
- Mẹ à, con đã gặp Chúa.
- Thế à?
Con gặp Chúa ở đâu?
Chị âu
yếm hỏi, và đinh ninh trẻ sẽ đáp là gặp trong giấc mơ, hay đã nhìn thấy trong
một quyển sách ảnh nào đó.
- Con
gặp Chúa trên trời, lúc con nằm trong bệnh viện.
Bệnh viện? Ký ức chị quay nhanh cuộn phim
dĩ vãng.
Năm ấy chị mang bào thai song sinh. Nhưng
rồi chị sẩy thai và một bé không giữ được. Các bác sĩ quyết định phải để chị
sinh non thì may ra có thể cứu mạng bé còn lại. Chị đã mang thai được hai mươi
lăm tuần và buộc phải nằm yên trên giường theo chế độ chăm sóc đặc biệt. Các
bác sĩ và y tá đã cố gắng hết sức để giữ thai nhi trong bụng mẹ ít ra tới tuần
lễ thứ ba mươi tư. Chị nghe lóm rằng cơ may của mẹ con chị là năm mươi phần
trăm. Và chị cầu nguyện, cố gắng lạc quan, tin tưởng để giành giật cho con chị
một đời sống.
Tuần lễ thứ hai mươi bảy, con gái chị lọt
lòng mẹ. Chưa nặng đủ hai trăm năm mươi gam, dài bốn tấc, cái hình hài mỏng
mảnh ấy phải đeo lủng lẳng rất nhiều ống nhựa. Bác sĩ bảo với ngần ấy tháng
tuổi thì bé rất to, tuy nhiên lại quá yếu ớt. Phổi bé không phát triển. Bác sĩ
phải thông hai ống vào ngực bé. Chị biết tính mạng con mình như chỉ mành treo
chuông, nhưng dù sao chị thấy an ủi là bé vẫn đang sống. Và chị không cho phép
mình tuyệt vọng.
Ngày chị trở về nhà thì con gái chị vẫn
còn ở lại trong bệnh viện để tiếp tục được chăm sóc đặc biệt. Mỗi tuần hai lần
vợ chồng chị được vào thăm con. Ít nhất hai lần mỗi ngày chị gọi điện thoại vào
hỏi thăm sức khỏe của con. Chị khao khát mong đến lúc được bế con đu đưa trong
vòng tay. Ngày hạnh phúc tràn trề ấy chưa đến, và chị không thôi cầu nguyện.
Cuối cùng, chị cũng mang được bé về nhà. Sớm hơn dự kiến của các bác sĩ một
tháng.
Bốn năm qua, bé phát triển bình thường. Dĩ
nhiên cũng như mọi trẻ nhỏ khác, bé nhiều khi không tránh khỏi phải vào ra bệnh
viện. Lúc ngắn ngủi, lúc vài ngày. Con chị đã gặp Chúa? Trong lần nào ở bệnh
viện?
Trẻ hồn nhiên kể:
- Con ra khỏi bệnh viện và con lên trời.
Chúa bước tới bế lấy con. Chúa bảo con khỏe rồi, phải về với mẹ. Con vâng lời,
chào Chúa rồi về ngay với mẹ.([1])
06-01-2009
Huệ
Khải
CGvDT số
1690, ngày 09-01-2009
Nhịp Cầu Tương Tri. Hà Nội:
Nxb Tôn Giáo, 2013, tr. 53-54.