CẦU ĐẢO
Đây là chuyện tôi nghe:
Một chàng
trai đến nông trại nọ tìm việc làm. Ngắm nghía bộ vó của người xin việc, ông
chủ hỏi:
- Anh có
tài nghệ gì đặc biệt không?
Với giọng
tự tin, anh ta đáp:
- Khi gặp
giông to gió lớn, tôi vẫn có thể ngủ ngon.
Thấy câu
trả lời lạ đời, chủ nông trại không khỏi ngần ngừ. Nhưng việc đồng áng đang
nhiều mà thiếu người lao động tay chân, thế nên do dự một lúc rồi ông cũng đánh
liều nhận anh ta vào làm.
Khoảng tháng sau, nửa đêm vợ chồng chủ nông
trại choàng tỉnh vì trời thình lình nổi cơn giông bão. Hai ông bà lật đật chạy
đi kiểm tra mọi thứ xem có an toàn không. Họ thấy cửa nẻo chuồng trại đã khóa
kỹ, súc vật không nhốn nháo. Củi khô chất sẵn thành đống lớn ngay ngắn trong
kho, cạnh đó là nông cụ và máy móc ở đúng chỗ đúng nơi của chúng… Nói tóm tắt
là mọi thứ đâu vào đấy cả rồi!
Hai vợ
chồng thở phào. Bấy giờ sực nhớ tới chàng trai, họ rón rén tới chỗ nghỉ ngơi
của anh, và thấy anh đang ngủ say, chẳng thèm biết chi đến thời tiết bên ngoài.
Hai ông bà chủ nông trại nhìn nhau mỉm cười. Họ đã hiểu vì sao anh ta nói: “Khi
gặp giông to gió lớn, tôi vẫn có thể ngủ ngon.”
Anh
ta là người siêng năng và rất có trách nhiệm. Hàng ngày anh đã chú ý lo lắng
mọi việc đâu vào đó, không chểnh mảng chút nào. Thế nên, nửa đêm gặp giông bão
thình lình, anh vẫn an tâm ngủ ngon. Anh ta vốn biết cách “tránh bão” trước khi
bão tới.
Đức
Khổng Tử (Khổng Khâu) cũng thế. Sách Luận
Ngữ (chương 7: Thuật Nhi, đoạn 34) chép rằng lần nọ Đức Vạn Thế Sư Biểu
mang trọng bệnh. Bấy giờ một học trò là ông Tử Lộ đến bên giường bệnh, xin phép
thầy bày biện lễ vật, nhang đèn để cúng tế thần thánh xin giải bệnh, tục gọi là
“cầu đảo”.
Nghe
vậy, Đức Khổng hỏi:
-
Ủa?! Có lệ này hay sao?
Tử
Lộ bèn mau mắn dẫn chứng một quyển sách nhan đề là Lụy, hướng dẫn phép tắc cầu đảo; trong sách ấy có câu “Đảo nhĩ ư thượng thần kỳ”, nghĩa là vì
ông mà cầu đảo với thần
thánh trên trời dưới đất.
Khước
từ đề nghị của Tử Lộ, Đức Khổng chỉ nói vắn tắt “Khâu chi đảo cữu hỹ”, nghĩa là từ lâu ngài đã tự cầu đảo cho bản
thân rồi. Đức Khổng ngụ ý dạy học trò rằng cả đời biết ăn hiền ở lành cho đúng
đạo lý thì đâu cần mất công cúng bái van xin thần thánh chi nữa.
Trong
Đông Nhạc Đại Đế Bảo Huấn (lời dạy
quý báu của Đức Đông Nhạc Đại Đế) của đạo Lão có chép câu này:
Thiên
địa vô tư, thần minh ám sát, bất vị hưởng tế nhi giáng phước, bất vị thất lễ
nhi giáng họa.
(Trời đất
không thiên vị, thần thánh âm thầm soi xét, chẳng vì hưởng cúng tế mà ban phước
lành, chẳng vì thiếu lễ cúng mà gieo tai họa.)
Huệ Khải
13-02-2012
CGvDT số 1845, ngày
17-02-2012► Quý đạo hữu gần xa muốn nhận các kinh sách do Chương Trình Chung Tay Ấn Tống Kinh Sách Đại Đạo xuất bản, được gởi biếu qua bưu điện, xin vui lòng gởi e-mail về: daidaovanuyen@gmail.com
Và xin quý đạo hữu hoan hỷ trả giúp cước phí cho bưu điện ngay khi nhận được sách biếu.
Ban Ấn Tống trân trọng cảm ơn quý
đạo hữu.