ĐỒNG
XU CỦA NGƯỜI XIN ĂN
Chúng ta phải nên thánh,
không phải để làm thánh,
mà là để dâng lên Đức Kitô cơ hội
cho Chúa sống trọn vẹn trong chúng ta.
Chúng ta phải đầy lòng thương yêu,
tín thành, và thanh khiết, vì điều tốt lành
cho những người nghèo khó
mà chúng ta phụng sự. Một khi
chúng ta biết cách tìm kiếm Chúa
và ý Ngài, những tiếp xúc của ta với
người nghèo sẽ giúp chính chúng ta
Mẹ Teresa (1910-1997)
*
Năm 1979, tại thủ đô Oslo nước Na Uy, trong diễn văn nhận giải thưởng
Nobel Hòa Bình, Mẹ Teresa phát biểu:
- Tôi chọn sự khó
nghèo của người nghèo chúng ta. Nhưng tôi lấy làm biết ơn mà nhận giải Nobel
nhân danh những người đói khát, những người trần trụi, những người không nhà,
những người tàn tật, những người mù lòa, những người phong cùi, tất cả những
người cảm thấy mình bị vứt bỏ, không được yêu thương, chẳng được đoái hoài khắp
trong xã hội, những người bấy lâu nay đã trở thành gánh nặng cho xã hội và bị
mọi người xa lánh.([2])
Theo thông lệ, sau
lễ trao giải, một đại yến được tổ chức tại khách sạn Lớn (Grand Hotel) ở Oslo , với khoảng hai trăm
năm mươi thực khách. Ngoài người nhận giải, có Chủ Tịch Quốc Hội và Thủ Tướng
Na Uy đến dự. Từ năm 2006 có thêm Quốc Vương và Hoàng Hậu nước này. Lần đầu
tiên trong lịch sử giải Nobel Hòa Bình, đại yến này bị hủy bỏ vào năm 1979 vì
Mẹ Teresa dùng số tiền bảy ngàn Mỹ kim chi phí cho đại yến để làm bữa ăn tối
Giáng Sinh cho hai ngàn người không nhà. Đối với Mẹ Teresa, giải Nobel Hòa Bình
là quà tặng cho người nghèo.
Sau này, có lần Mẹ
Teresa nói Mẹ nhận được một món quà còn lớn hơn cả giải thưởng danh giá ấy. Mẹ
kể, hôm ấy Mẹ gặp một người ăn xin. Ông ta nói:
- Ai cũng tặng Mẹ
chút gì đó. Con cũng vậy. Con tặng Mẹ hết những gì con có.
Con người khốn khổ
này cả ngày chỉ xin được một đồng xu bolivar. Đây là tiền Venezuela , giá
trị rất nhỏ. Hiện nay, một bolivar chỉ tương đương 0,000466 Mỹ kim! Ông giúi
đồng xu vào tay Mẹ và nói:
- Thưa Mẹ, hãy nhận
lấy đem giúp người nghèo của Mẹ.
Mẹ thổ lộ:
- Trong thâm tâm tôi
cảm thấy con người khốn khó kia đã trao cho tôi còn nhiều hơn cả giải thưởng
Nobel, bởi vì ông cho tôi tất cả những gì ông có. Chắc hẳn tối hôm đó chẳng ai
cho ông thêm tí gì nữa và ông phải ôm bụng đói đi ngủ.([3])
28-6-2011
Huệ Khải
CGvDT số 1814, ngày 30-6-2011
Nhịp
Cầu Tương Tri. Hà Nội: Nxb Tôn Giáo, 2013, tr. 78-90.
([1]) We
have to be saints, not for the sake of being saints, but in order to offer
Christ the opportunity to fully live in us. We have to be filled with love,
faith, and purity, for the good of the poor whom we serve. Once we have learned
how to look for God and his will, our contacts with the poor will serve to make
saints of ourselves and others.
([2]) I
choose the poverty of our poor people. But I am grateful to receive [the Nobel]
in the name of the hungry, the naked, the homeless, of the crippled, of the
blind, of the lepers, of all those people who feel unwanted, unloved,
uncared-for throughout society, people that have become a burden to the society
and are shunned by everyone.