Trong khu vườn rộng của biệt thự cổ ấy có con chồn sống lâu thành tinh,
biết nói tiếng người và thích nhập bọn tán chuyện với người. Nó nói chuyện rất
lý thú, mà chẳng làm hại ai, nên những lúc trà rượu chè chén, chủ nhà hay rủ nó
ra ngồi chung bàn để nghe nó kể chuyện mua vui.
Một hôm chủ nhà có tiệc, lại gọi con chồn tinh ra ngồi chung bàn. Rượu
uống đã sần sần, chủ nhà cao hứng bảo:
- Ai sợ gì nhất thì hãy nói ra. Ai sợ vô lý thì phải uống rượu phạt!
Mọi người lần lượt hưởng ứng. Đến phiên chồn tinh, nó nói:
- Tôi chỉ sợ chồn tinh.
Mọi người cười ồ, hỏi lại:
- Đồng loại của mi cớ sao lại sợ? Phạt một chén rượu, chịu không?
Chồn tinh xua tay lia lịa:
- Hãy nghe tôi giải thích. Xưa nay đồng
loại mới thật là đáng sợ chứ. Quý bác thừa biết chẳng thiếu gì anh chị em cùng
cha cùng mẹ mà giết nhau như ngóe chỉ để tranh đoạt gia sản. Buôn bán cùng một
ngành nghề như nhau thì luôn ganh ghét, hơn thua nhau vì cạnh tranh. Quan lại
cùng triều mới hay hãm hại nhau để giành giật quyền lợi và tranh đoạt quyền lực.
Cứ như thế mà quý bác suy rộng ra, ắt hẳn đều phải đồng ý rằng tôi mà khiếp sợ
đồng loại của tôi thì hữu lý quá đi chứ!
Đây là một chuyện khác:
Thời buổi
loạn lạc, có người cuống cuồng chạy trốn quân giặc, phải ẩn náu trong miếu
hoang ở bãi tha ma. Đêm xuống, bỗng thấy một bóng ma lởn vởn trong miếu, anh ta
khiếp sợ, ngồi co rúm người trong xó tối, lấy hai bàn tay ôm mặt che mắt, nín
thở không dám cục cựa.
Con ma sáp
tới bên cạnh, rủ rê:
- Sao
không ra đây chơi với tớ?
Anh ta
đánh bò cạp, lắp bắp:
- Thưa ông…
con sợ ma lắm!
- Sao ngốc
thế! Người hay ma, ai đã hại anh tan nhà nát cửa, xấc bấc xang bang đến nông
nỗi này? Vậy, ma đáng sợ hay người mới đáng sợ?
Nói xong,
con ma cười ngặt nghẽo rồi biến mất.
Nghe tôi kể
lại hai chuyện này, một thầy tu bèn mỉm cười, lắc đầu bảo:
- Tôi
không nghĩ vậy. Tôi sợ mình vì tham sân si mà tạo gây nghiệp ác, sẽ phải luân
hồi để đền tội. Tôi sợ mình tu hành lôi thôi, bản thân không giải thoát mà còn
mắc nợ những người đã tin tưởng bảo bọc cho tôi nhiều năm yên ổn tu học. Tôi sợ
đời mình vắn vỏi, chưa thành chánh quả mà sớm lìa trần, sẽ phải luân hồi thêm kiếp
nữa. Nhưng kiếp sau biết có còn gặp được chánh đạo mà tu nốt con đường dang dở,
hay tôi lại cắm đầu cắm cổ, mải mê hưởng thụ mùi trần tục, quên hết gia sản tâm
linh quý báu của mình. Nói tóm lại, kẻ thù của tôi là tôi chứ không ai khác
hơn. Thế nên tôi luôn luôn sợ chính tôi nhất!
HUỆ KHẢI
CGvDT số 1861, ngày 08-6-2012
► Quý đạo hữu gần xa muốn nhận các kinh sách do Chương Trình Chung Tay Ấn Tống Kinh Sách Đại Đạo xuất bản, được gởi biếu qua bưu điện, xin vui lòng gởi e-mail về: daidaovanuyen@gmail.com
Và xin quý đạo hữu hoan hỷ trả giúp cước phí cho bưu điện ngay khi nhận được sách biếu.
► Quý đạo hữu gần xa muốn nhận các kinh sách do Chương Trình Chung Tay Ấn Tống Kinh Sách Đại Đạo xuất bản, được gởi biếu qua bưu điện, xin vui lòng gởi e-mail về: daidaovanuyen@gmail.com
Và xin quý đạo hữu hoan hỷ trả giúp cước phí cho bưu điện ngay khi nhận được sách biếu.
Ban Ấn Tống trân trọng cảm ơn quý
đạo hữu.