Người thu thuế, tranh của Henry Holiday (1876)
NGƯỜI
THU THUẾ
Có sông mới đóng ra thuyền
Đức Giáo Tông Lý Thái Bạch
Nhân viên thu thuế được nhắc tới nhiều lần
trong Phúc Âm. Chẳng hạn, Thánh Luca (7:34) chép
lời Chúa: “Ðây là tay ăn nhậu, bạn
bè với quân thu thuế và phường tội lỗi.”
Người phương
Tây nói: “Hãy cho tôi biết bạn anh là ai, tôi sẽ nói cho anh biết anh là người
thế nào.” Suy ra, ai chịu làm bạn bè với
quân thu thuế như Chúa nói, thì họ đích thị là kẻ xấu xa; cũng như ông bà
mình bảo ngưu tầm ngưu, mã tầm mã.
Hình ảnh
người thu thuế trong Phúc Âm có lẽ luôn luôn giống như nhân vật phản diện trong
kịch, tuồng hát, phim truyện... Giải thích điều này, có người bảo vào thời ấy
giới thu thuế rất bại hoại. Là người Do Thái mà họ hăng hái vơ vét tiền thuế
cống nạp cho quân La Mã xâm lược thì đúng là phường phản bội dân tộc. Tệ hơn
nữa, quân La Mã còn dung túng cho họ thu thuế cao hơn quy định để họ mặc sức
“ngắt nhéo” chỗ lạm thu bỏ vào túi riêng cho vừa lòng tham không đáy.
Tính cách
xấu xa của giới thu thuế từng được phản ánh qua một dụ ngôn của Chúa. Chúa bảo
rằng một hôm có người Pharisêu và người thu thuế tình cờ vào đền thờ cầu nguyện
cùng một lượt. Người Pharisêu bèn đứng tách xa ra (vì khinh bỉ và sợ gần mực
thì đen). Khi cầu nguyện, y vừa tự khen mình vừa xỏ xiên người thu thuế như
sau: “Lạy Thiên Chúa, xin tạ ơn Chúa, vì
con không như bao kẻ khác: tham lam, bất chính, ngoại tình, hoặc như
tên thu thuế kia.” (Luca 18:10-11)
Dịp khác,
khi dạy môn đồ biết sửa lỗi cho bạn đạo, Chúa bảo: “Nếu người anh em của anh trót phạm tội, thì anh hãy đi sửa lỗi nó, một
mình anh với nó mà thôi. (…) Còn nếu nó không chịu nghe, thì hãy đem theo một
hay hai người nữa (…). Nếu nó vẫn không nghe họ, thì hãy đi thưa Hội Thánh. Nếu
Hội Thánh mà nó cũng chẳng nghe, thì hãy kể nó như một người ngoại hay một
người thu thuế.” (Matthêu 18:15-17)
Như vậy,
phải chăng lời Chúa hàm ngụ rằng giới thu thuế là hạng đáng bỏ đi?
Thật ra,
Chúa vẫn dang tay cứu vớt những người thu thuế tội lỗi. Lần nọ, khi vào thành
Giêrikhô, Chúa đã ban ơn cứu độ một người thu thuế rất tai tiếng là ông Dakêu
(Luca 19:1-10).
Trước khi trở thành một trong mười hai sứ đồ của Chúa, Thánh
Matthêu (tên thật là Lêvi) từng làm nghề thu thuế cho đế quốc La Mã. Một hôm
Ðức Giêsu đi ngang qua trạm thu thuế, thấy Matthêu đang ngồi đó, Chúa bảo: “Anh hãy theo tôi!” (Matthêu 9:9; Maccô
2:14). Thế là Matthêu đứng dậy đi theo Chúa.
Khi đến nhà Matthêu ăn cơm, Chúa bị những kẻ đạo đức giả
trách cứ tại sao lại ngồi chung bàn ăn uống với bọn thu thuế tội lỗi (Maccô
2:15,16).
Chúa đáp: “Người khỏe
mạnh không cần thầy thuốc, người đau ốm mới cần.” (Matthêu 9:12; Maccô
2:17)
Lời Chúa dạy như thế khiến chúng ta nhớ lời Đức Ngọc Hoàng
Thượng Đế (Cao Đài Tiên Ông) khuyến nhủ:
“Các con ơi! Nếu thế gian này là cõi toàn thiện thì Thầy không đến
đây mở Đạo làm gì. Các con thử nghĩ: Nếu nhơn sanh không bị thiên tai hạn hán,
bão lụt chiến tranh tàn phá, hỏa hoạn thiêu đốt, thì họ đâu cần chi tới đoàn
người cứu trợ ủy lạo. Nếu nhơn sanh không đau ốm bịnh tật thì họ đâu cần gì đến
đoàn bác sĩ, lương y. Nếu nhơn sanh học giỏi, văn hay chữ tốt thì họ đâu cần gì
đến đoàn người giáo dục mở lớp khai trường. Nếu nhơn sanh thuần chơn đạo đức,
không đi trong hố sâu tội lỗi, khổ sở tinh thần thì họ đâu cần gì đến đoàn
người hướng đạo đem giáo lý đến cho họ.” ([2])
04-9-2012
HUỆ
KHẢI