Thứ Năm, 20 tháng 4, 2017

37. Phía sau sự nghiệp một tài năng / SỐNG ĐẸP LÀ SỐNG ĐẠO


37. Phía sau sự nghiệp một tài năng

Lẽ ra Scott Adams chẳng bao giờ tạo được sự nghiệp hý họa vẻ vang để ghi vào bách khoa thư Britannica danh tiếng thế giới nếu như lúc mới vào nghề anh đã không nhận được lá thư tử tế của Jack Cassady, một đại thụ trong nghề vẽ truyện tranh hài hước. Phía sau sự nghiệp một tài năng lớn chính là tấm lòng một tài năng lớn khác.

Sinh ngày 08-6-1957 tại thành phố Windham, bang New York, từ sáu tuổi Adams đã muốn trở thành họa sĩ chuyên vẽ truyện tranh hài hước. Khi anh chưa biết làm sao hiện thực ước mơ thì hý họa của Jack Cassady đã xuất hiện trên hàng trăm tạp chí tên tuổi, sách và ấn phẩm ở Mỹ và ngoài nước, kể cả trên màn ảnh nhỏ… Cassady là bậc thầy lão luyện trong nghề dạy hội họa, vẽ truyện tranh hài hước, minh họa sách báo và đồ họa ở trường đại học. Kinh Doanh Hài Hước, Nghệ Thuật Vẽ Truyện Tranh Vui ([1]) là sô truyền hình ăn khách do Cassady sản xuất và đích thân dẫn chương trình.

Tháng 01-1986, Adams xem một sô Kinh Doanh Hài Hước trên kênh truyền hình PBS (Public Broadcasting Service). Thấy có tên Jack Cassady ở danh sách những người tham gia thực hiện, anh liền viết thư đến bậc danh tài, xin chỉ dẫn vào nghề vẽ tranh hài hước, không quên kèm theo vài mẫu sáng tác của anh.
Mấy tuần sau Adams nhận được thư hồi âm. Đích thân Cassady viết thư với thủ bút của ông, hướng dẫn tỉ mỉ từng chi tiết chuyên môn. Ông còn cảnh báo rằng anh sẽ có rất nhiều nguy cơ bị từ chối ngay từ lần thử sức đầu tiên. Ông khuyên nếu việc ấy xảy ra anh chớ nản chí bởi lẽ những mẫu vẽ của anh rất đạt và xứng đáng đăng báo lắm.
Cuối cùng Adams đã biết cách vào nghề. Lòng phấn khởi, anh gởi mấy mẩu vẽ ưng ý nhất tới hai tạp chí PlayboyNew Yorker. Họ mau chóng chuyển tới anh hai mẩu giấy được sao chụp sẵn, lời từ khước lạnh tanh. Nản quá, anh dẹp hết đồ nghề vào tủ và quyết định quên đi mơ ước đời mình.
Một năm rưỡi trôi qua. Tháng 6-1987 Adams nhận lá thư thứ hai của Jack Cassady. Anh vừa ngỡ ngàng vừa ngượng ngùng, bởi trót chẳng viết một lời nào cảm ơn Cassady về lá thư thứ nhất. Cassady viết:
Scott mến,
Tôi đang xem lại mớ thư từ liên quan tới sô Kinh Doanh Hài Hước của tôi thì tìm thấy thư và mấy mẩu vẽ của anh. Tôi nhớ có trả lời cho anh rồi.
Lý do tôi gởi anh thư này là để thêm một lần nữa khuyến khích anh hãy gởi các ý tưởng của anh tới thật nhiều tờ báo khác nhau. Tôi hy vọng anh đã làm như thế và đang trên đường kiếm được vài Mỹ kim và cũng đang có được chút vui sướng.
Đôi khi khó tìm được sự khích lệ trong nghề vẽ truyện tranh hài hước. Đó là lý do tôi đang khuyến khích anh hãy bền chí nhẫn nại và cứ tiếp tục vẽ đi.
Tôi chúc anh nhiều may mắn, bán được tranh và vẽ tốt.
Chân thành,
Jack
Adams xúc động khôn xiết. Viết thư cho anh, Cassady nào được lợi lộc chi, một tiếng cảm ơn của anh cũng không có. Nghe lời Cassady, anh lôi hết đồ nghề ra cặm cụi vẽ và cuối cùng hoàn thành mẩu truyện tranh Dilbert.
Năm 1989 nhân vật Dilbert và con chó Dogbert “thông thái” lần đầu tiên xuất hiện trên mặt báo. Mười một năm sau, cả hai đã chiếm lĩnh khoảng một ngàn chín trăm nhật báo tại năm mươi bảy quốc gia, dược in mười chín ngôn ngữ khác nhau (http://www.cnn.com, ngày 06-10-2000).


Khi đã thành danh rồi, có lần Adams tâm sự:
“Tôi biết chắc chắn rằng tôi sẽ không thử vẽ trở lại nếu như Jack chẳng gởi lá thư thứ hai đó. Với lời lẽ tử tế và một con tem, ông đã khởi động một chuỗi sự kiện quan trọng. Nhân vật Dilbert càng thành công hơn, tôi càng thêm thấm thía cái ý nghĩa to tát trong hành vi tử tế mà giản đơn của Jack. Cuối cùng tôi có cảm ơn ông, nhưng không bao giờ tôi rũ bỏ nổi cái cảm nghĩ là mình đã được tặng một món quà nhưng vô phương báo đáp lại. Vì một lẽ nào đó, hai tiếng cảm ơn dường như là chưa đủ. Lần hồi tôi ngộ ra có một số quà tặng ta không thể báo đáp mà phải tiếp tục trao sang người khác.
Tôi mong ước có cả triệu người đọc những dòng chữ này. Hễ biết ai sẽ được ơn ích nhờ vào một lời nói tử tế thì bạn hãy hành động liền đi. Để đạt tác động mạnh mẽ nhất, bạn hãy viết thư, và gởi người nào biết rõ bạn chả lợi lộc gì với lá thư tử tế ấy. Tôi đề nghị bạn hãy khích lệ người nào mà họ không thể trả ơn bạn.”
*
Bậc thầy Cassady tài năng xuất chúng, danh tiếng như cồn, mà vẫn rất khiêm tốn, biết sống thuần chơn vô ngã khi chân thành nâng đỡ, hết lòng khuyến khích một tài năng tiềm ẩn để rồi nhờ vậy mà thế gian có thêm được một Adams cũng xuất chúng tài năng và danh tiếng như cồn.
Câu chuyện cảm động của hai con người lừng lẫy ấy khiến chúng ta liên tưởng tới Tân Luật Cao Đài (Điều Thứ Hai Mươi Hai) có quy định là “Chớ khoe tài, đừng cao ngạo, quên mình mà làm nên cho người. Giúp người nên đạo. (…) Chớ che lấp người hiền.”
18-12-2004 / 08-4-2017
Huệ Khải




([1]) Funny Business, the Art in Cartooning