Thứ Tư, 19 tháng 7, 2017

03 BÍ MẬT CỦA BỐ (CAO CAO DÁNG NÚI)


BÍ MẬT CỦA BỐ
Tình thương yêu chân thật mà ta cảm nhận được sâu sắc hơn bao giờ hết trong cuộc đời có khi không được bộc lộ bằng lời lẽ ngôn từ. Một việc làm hay một món vật cụ thể nào đó, bề ngoài thì nhỏ bé, đơn sơ, tầm thường, nhưng biết đâu lại chứa đựng một ý nghĩa vô biên về hai tiếng thương yêu. Có người đàn ông suốt đời lặng lẽ, kín đáo gìn giữ, tưng tiu một món vật xoàng xĩnh, coi nó còn giá trị hơn hết thảy mọi của cải khắp cả thế gian này gom lại. Qua câu chuyện của ROBERT FULGHUM (sinh năm 1937), ta cảm thông và thấm thía được điều đó.
*
Nằm ở ngăn kệ trên cùng trong cái tủ của tôi, nó nguyên là chiếc hộp đựng giày, trang trí lại cho ngày lễ Valentine,([1]) và con trai đầu lòng của tôi đã mang tặng bố. Nó gồm những mảnh giấy dán thủ công với ba màu chánh là hồng, đỏ, và trắng mà sắc thắm giờ đây đã nhạt phai cùng năm tháng. Rồi nào là giấy nhôm, mấy tấm khăn giấy tỉa hình hoa lá, những sợi mì ống, những viên kẹo nhỏ, dăm ba hình quả tim con con màu trắng có đề chữ... Tất cả ngần ấy thứ kết dính với nhau bằng hồ dán.
Chiếc hộp tặng vật ấy nay đã nhăn nhúm và mốc meo ở những nơi gắn các viên kẹo. Nhiều chỗ còn dinh dính. Nhưng đó là bảo vật lưu giữ những di tích một thời thơ ấu mà các con đã trao tặng tôi.
Mở nắp hộp ra, sẽ biết điều gì đã khiến tôi gìn giữ nó. Trên mấy mẫu giấy tập học trò mỏng manh, phai nhạt là những chữ: “Chào bố.” và “Chúc mừng bố.” và “Con thương bố.” Gắn chặt bằng keo vào đáy hộp là hai mươi ba chữ X và O làm bằng sợi mì ống.([2]) Tên của ba đứa con tôi viết nguệch ngoạc ở nhiều chỗ. Nó là sản phẩm của tình thương yêu được thể hiện đơn giản nhất mà lại đáng tin cậy nhất.
Bọn trẻ giờ đã trưởng thành. Các con vẫn yêu thương tôi, dù rằng đôi khi khó khăn hơn mới có được bằng chứng cụ thể. Chính tình thương yêu đã trở nên phức tạp vì tuổi tác và kiến thức. Tình yêu thương, có thật đấy, nhưng đâu giản đơn, đâu phải là thứ ta có thể bỏ vào trong một chiếc hộp đựng giày.
Trong nhà không ai biết rằng trong tủ có cái hộp ấy. Thỉnh thoảng tôi đem xuống, mở ra. Nó là cái mà tôi có thể sờ mó, nắm giữ trong tay, và tin yêu, cho dù giờ đây không có những vòng tay bé nhỏ ôm quàng cổ tôi nữa.
Nó là cái hộp châu báu của tôi. Nó là hiện thân của thương yêu. Sau này hãy an táng tôi cùng cái hộp. Tôi muốn mang nó theo tôi về tận miền vĩnh cửu.
Huệ Khải
Tháng 8-1995
Theo Robert Fulghum, My Secret Valentine, 1986.




([1]) Tử đạo dưới triều hoàng đế Claudius, thế kỷ thứ Ba, vị Thánh người La Mã này trở thành Đấng phù trợ những kẻ yêu thương nhau. Vào ngày lễ kỷ niệm Thánh (14 tháng 2 dương lịch), người ta gởi thiệp hay quà tặng cho người mình yêu thương. Món quà hay cánh thiệp đó được coi là biểu hiện của tình thương yêu.
([2]) Mỗi chữ X tượng trưng một nụ hôn. Mỗi chữ O thay cho một vòng tay ôm kín. Hai mươi ba chữ X và O tức là rất nhiều tình yêu thương của bọn trẻ dành cho bố.