GẤU
BÔNG CHO NGƯỜI LỚN
Khi
đời sống tình cảm của con gái đột ngột rẽ vào một khúc quanh chẳng hề mong
muốn, lòng mẹ cũng đớn đau y như con gái đang đau đớn. Làm gì đây để vơi bớt
nỗi khổ của con? Nói gì đây để ủi an, xoa dịu một tâm hồn tan nát? Có cách nào
tốt nhất giúp mẹ, giúp con gái không nhỉ? Câu trả lời ắt là không chắc. Bởi
thế, câu chuyện của hai mẹ con chị JEAN
BOLE có thể xem như một trải nghiệm sẻ chia.
*
Con gái hai mươi tám tuổi của tôi vừa
chia tay chồng sau vài năm chung sống. Con gái ghé nhà thăm tôi, kể rằng hôm
qua tình cờ gặp hai bà lớn tuổi ở tiệm giặt và nghe lóm họ trò chuyện. Bà này hướng
dẫn bà kia mỗi khi giặt gấu bông hãy bỏ vào trong áo gối rồi buộc chặt miệng áo
gối lại. Như thế có thể bỏ vào máy giặt sạch mà lông gấu không hỏng. Bà lại tâm
sự từ khi chồng qua đời đến nay, những lúc cô đơn hay lo lắng, bà luôn áp chặt
gấu bông vào mặt thật lâu, cho đến khi cảm thấy tâm hồn bình ổn. Bà khuyên bạn
già cũng nên thử đi, các con gấu bông bao giờ cũng hiệu nghiệm với người cô đơn
cần an ủi.
Con gái tôi muốn áp dụng lời khuyên ngẫu
nhiên lọt tai. Thế nên giờ đây tôi và con gái đang giặt mấy con gấu bông. Những
đồ chơi cũ từ thời con tôi còn bé dại mà bấy lâu vẫn cất kỹ trong ngăn tủ.
Mấy con gấu đã giặt xong, sấy khô. Tôi
vuốt ve, mơn trớn lớp lông vàng hoe, mịn màng, vỗ nhẹ tay lên gò má tròn trĩnh
với gương mặt tinh nghịch rất đáng yêu, và chợt ước gì có thể làm giống như
ngày xưa, tôi bế con gái đặt vào giường, chèn gấu bông sát vào người con, khi
con tôi vòng tay ôm chặt bạn gấu, tôi âu yếm nựng nịu một bên má của con rồi
nựng nịu một bên má của gấu, dặn dò gấu hãy ngoan, đừng quấy khóc làm chị gấu
không ngủ được.
Con gái tôi trở về nhà riêng mang theo
mấy người bạn cũ đã thơm tho, sạch sẽ. Tôi mong con mình sẽ bình an với cuộc
sống mới, dẫu bất chợt hóa ra lẻ loi. Tôi biết đêm nay và nhiều đêm nữa con tôi
sẽ áp chặt một bạn gấu vào má thật lâu để xoa dịu nỗi lòng. Có thể con tôi sẽ
trò chuyện với gấu như khi xưa đã từng huyên thiên đủ chuyện với gấu. Có thể
con tôi sẽ mỏi mòn rồi ngủ thiếp đi, sáng dậy sẽ thấy mặt gấu ướt đằm nước mắt.
Có thể con tôi sẽ giả giọng trẻ con đả đớt để bảo gấu: “Gấu khóc hả? Gấu thương
chị hả? Gấu tội nghiệp chị hả?”
Tôi cắn chặt môi khi cảm thấy mắt mình
cay cay. Ngày xưa, con gái còn nhỏ, tôi cũng từng trò chuyện với gấu trước mặt
con. Đó là những lúc tôi khen gấu hay mắng gấu để gián tiếp khuyên dạy con. Và
bây giờ tôi cũng muốn nói với gấu, gởi gấm gấu tấm lòng của tôi:
Gấu
ơi, hãy chăm sóc cho chị gấu nhé. Chị đang cần gấu an ủi, đỡ nâng nhiều lắm đấy.
Hãy ôm chị cho chặt, hãy áp chặt má và khóc với chị cho thỏa thích, cho vơi đi
nỗi lòng trĩu nặng. Hãy nhắc chị nhớ rằng gấu rất thương chị, và mẹ cũng rất
yêu chị, thương chị. Mẹ cầu nguyện cho chị mỗi sáng thức dậy, thấy nắng mai hôm
nay đẹp hơn ngày hôm qua. Cứ như thế, và chị sẽ vững vàng bắt đầu một ngày mới,
sửa soạn cho cuộc sống mới của chị. Mẹ cảm ơn gấu.
Huệ
Khải
06-8-2008
Theo Jean Bole, Washing Teddy Bears, 1999.