Thứ Bảy, 22 tháng 7, 2017

29 TỪ KHI CHA LÀ MẸ (CAO CAO DÁNG NÚI)

Image result for dad and daughter and son
TỪ KHI CHA LÀ MẸ
Đây là chuyện BARBARA E. C. GOODRICH kể:
Giữa những năm 1970 tôi mất mẹ. Cha quyết ở vậy, cam chịu cảnh gà trống một mình nuôi cô con gái mười bốn tuổi và cậu con trai mười một tuổi. Từ đó, cha cũng là mẹ.
Thoạt đầu mọi việc dường như đều suôn sẻ. Tôi bạo dạn chơi đùa với lũ con trai trong xóm chẳng nhường đứa nào. Leo trèo, đá bóng, đá cầu, bày trận chiến đấu bắn súng mồm… Cha có mua cho tôi búp bê, nhưng khi chơi với em trai và lũ bạn trai nghịch ngợm, búp bê cũng trở thành lính tráng để hành quân theo xe tăng nhựa, máy bay nhựa. Tôi thích thú được chia sẻ nhiều trò vui nhộn của bọn con trai một cách bình đẳng. Hầu như không ai nhớ rằng tôi là con gái. Và cũng chính vì thế, rõ ràng tôi không được chuẩn bị để bước vào tuổi dậy thì, làm một thiếu nữ.
Tôi không sao quên được năm mười lăm tuổi. Cha đưa hai chị em về quê thăm dì. Dọc đường, cha và em cười cười nói nói rất vui. Riêng tôi quá bối rối, cứ gượng cười mãi rồi cũng đành phải bật khóc. Ngay sau đó, tôi mau chóng tự chủ, nói rằng chẳng có gì đâu để cậu em khỏi tò mò hỏi han, tìm hiểu. Tuy nhiên, qua ánh mắt cha nhìn, tôi biết cha không tin. Nhưng cha chỉ im lặng.
Cha liền dừng xe, tìm một nhà trọ. Cậu em được cha giúi cho mấy đồng để chạy đi mua chai nước ngọt khoái khẩu nhâm nhi với bịch khoai tây chiên giòn. Chỉ còn hai cha con trong phòng, cha hỏi tại sao lúc nãy khóc. “Con chảy máu.” Rồi tôi bật òa lên cho đã.
Cha dịu dàng ôm lấy tôi, chẳng nói gì. Bàn tay chai sạn thô ráp của cha cứ nhè nhẹ vuốt tóc tôi, vuốt bờ vai tôi. Tự dưng tôi thấy mình được an ủi. Khi tôi thôi khóc, cha để tôi lại trong phòng, khóa chặt cửa, và đi vội ra ngoài tìm mua những thứ cần thiết. Tôi đã giã từ thời thơ ấu của mình như thế, và cha hôm ấy đã thật sự trọn vẹn làm mẹ.
Suốt đời tôi thấm thía tình thương bao la cha dành cho tôi. Không hiểu cha học ở đâu thuật làm mẹ mà cha luôn luôn có thể giúp tôi rất nhiều những khi con gái gặp khó khăn.
Zelda Fitzgerald (nữ sĩ Mỹ, 1900-1948) bảo: “Ngay cả các nhà thơ, chưa từng một ai đo lường được xem trái tim có sức chứa bao nhiêu. / Nobody has ever measured, not even poets, how much the heart can hold.”  Đúng quá, làm sao tôi đo được con tim thương yêu của cha không bến không bờ.
Huệ Khải
04-11-2009
Theo Barbara E.C. Goodrich, My Dad, 1997.