SAU CÙNG CỦA YÊU THƯƠNG
Khoảng
năm 1979 SUE KIDD kể chuyện này:
Chín giờ đêm hôm ấy tôi
quàng ống nghe vào cổ rồi đi tới phòng 412. Bệnh nhân mới, một ông lão. Lẻ loi
và lặng lẽ khác thường.
Khi tôi bước vào, ông ngước mắt nhìn, vẻ như nôn nóng
mong ai. Nhận ra tôi, ông liền sụp mắt xuống. Thất vọng. Tôi cẩn thận kiểm tra
hơi thở và nhịp tim của ông. Chậm nhưng đều, rõ. Tôi yên lòng, ông tạm ổn sau
cơn đau tim nhẹ vài giờ trước đó. Nhưng cũng không thể lường được bất trắc.
“Cô à… cô có thể…”
Người bệnh mở mắt nhìn tôi, giọng do dự, hai tròng mắt sũng nước. Tôi ái ngại
nhìn ông, nhẫn nại chờ đợi một yêu cầu. Dường như ông đang giằng xé cõi lòng
trước một quyết định quá khó khăn. Tôi dịu dàng nắm lấy bàn tay ông, hơi siết
lại. Có những tiếp xúc nho nhỏ nhưng cần thiết. Như thêm sức.
“Cô à, làm ơn gọi con gái tôi. Số máy... Đó là người
thân duy nhất của tôi. Nói rằng tôi mới lên cơn đau tim.” Ông nói nhanh, có lẽ
như sợ nửa chừng đổi ý, sẽ chẳng trọn câu.
Trở về phòng trực, tôi nhìn đồng hồ. Mười giờ đêm.
Muộn rồi. Nhưng tôi cảm thấy phải gọi ngay.
Từ một thành phố khác, ở đầu dây bên kia, giọng cô
gái hốt hoảng khi nghe tôi tự giới thiệu và nói phớt qua tình trạng sức khỏe
ông lão. Thế rồi cô gái khóc nức nở. Tôi cắn nhẹ môi, lắng nghe một người không
biết mặt thổ lộ nỗi lòng.
Nhiều năm trước cô bỏ nhà ra đi vì ông lão không chấp
nhận người con trai cô muốn sống chung. Hai cha con suốt từ đó không liên lạc
với nhau dù có số điện thoại của nhau và thâm tâm vẫn chưa hết thương nhớ nhau.
Một bức tường vô hình của lòng tự ái đã ngăn cản họ.
Cô gái khẩn nài tôi hãy cố giữ mạng sống của cha. Tôi
không dám hứa gì hết. Tôi chỉ là một điều dưỡng. Cô gái thút thít nói rằng hơn
hai giờ nữa cô sẽ đến quỳ bên giường bệnh để xin cha tha thứ và nói rằng cô hối
hận, cô thương cha lắm. Tôi trấn an cô gái, bảo hãy bình tĩnh và cẩn thận xe
cộ.
Gác điện thoại, dưng không tôi cảm thấy lo sợ. Chẳng
hiểu sao tôi mơ hồ linh cảm rằng có thể cô gái sẽ không đến kịp. Ông lão đã tha
thứ cho con, cô gái đã hiểu lòng cha. Nhưng liệu ông có biết được lòng con gái?
Tôi chắp tay cầu nguyện. Lạy Trời, xin cho hai cha con được cơ hội sau cùng để
trút cạn những gì bấy lâu họ che đậy, giấu giếm lẫn nhau.
Huệ Khải
11-9-2007